247000₫
fun88 đăng nhập fun88kyc Trong thần thoại Hy Lạp, Vị thần Sao Thiên Vương là vị thần bầu trời nguyên thủy, người cuối cùng được Zeus kế vị, người cai trị thiên giới trên đỉnh núi Olympus. Ngược lại với thiên thể Mười hai vị thần Olympus là vị thần chthonic Hades, người cai trị thế giới ngầm và Poseidon, người cai trị biển cả. Bất kỳ vị thần bầu trời nam tính nào cũng thường là vua của các vị thần, đảm nhận vị trí tộc trưởng trong ngôi đền thần Pantheon. Các vị vua như vậy được phân loại chung là các vị thần bầu trời, với sự phân cực giữa bầu trời và trái đất thường được thể hiện bằng cách ghép một vị thần cha thiên thượng với một nữ thần ''mẹ đất'' (mẫu thần/địa mẫu). Nữ thần bầu trời chính thường là nữ hoàng của các vị thần và có thể là nữ thần khí quyền/bầu trời theo đúng nghĩa của nữ thần này, mặc dù vị thần nữ giới này thường có các chức năng khác và bầu trời không phải là chánh thần. Vào thời cổ đại, một số nữ thần bầu trời ở Ai Cập cổ đại, Lưỡng Hà và Cận Đông được gọi là Nữ chúa Thiên đường. Các vị thần có thể cai trị bầu trời thành một cặp (ví dụ: tôn giáo Semitic cổ vị thần tối cao thần El và nữ thần sinh sản Asherah mà rất có thể ông đã được ghép đôi với Asherah).
fun88 đăng nhập fun88kyc Trong thần thoại Hy Lạp, Vị thần Sao Thiên Vương là vị thần bầu trời nguyên thủy, người cuối cùng được Zeus kế vị, người cai trị thiên giới trên đỉnh núi Olympus. Ngược lại với thiên thể Mười hai vị thần Olympus là vị thần chthonic Hades, người cai trị thế giới ngầm và Poseidon, người cai trị biển cả. Bất kỳ vị thần bầu trời nam tính nào cũng thường là vua của các vị thần, đảm nhận vị trí tộc trưởng trong ngôi đền thần Pantheon. Các vị vua như vậy được phân loại chung là các vị thần bầu trời, với sự phân cực giữa bầu trời và trái đất thường được thể hiện bằng cách ghép một vị thần cha thiên thượng với một nữ thần ''mẹ đất'' (mẫu thần/địa mẫu). Nữ thần bầu trời chính thường là nữ hoàng của các vị thần và có thể là nữ thần khí quyền/bầu trời theo đúng nghĩa của nữ thần này, mặc dù vị thần nữ giới này thường có các chức năng khác và bầu trời không phải là chánh thần. Vào thời cổ đại, một số nữ thần bầu trời ở Ai Cập cổ đại, Lưỡng Hà và Cận Đông được gọi là Nữ chúa Thiên đường. Các vị thần có thể cai trị bầu trời thành một cặp (ví dụ: tôn giáo Semitic cổ vị thần tối cao thần El và nữ thần sinh sản Asherah mà rất có thể ông đã được ghép đôi với Asherah).
Trong quá khứ, tên gọi của bí tích này theo các văn kiện chính thức của Giáo hội Công giáo là bí tích Xức Dầu Sau Cùng () vì bí tích này chỉ được thực hiện trên những người gần chết. Peter Lombard (mất năm 1160) là nhà văn đầu tiên dùng thuật ngữ này, mặc dù phải đến cuối thế kỷ 12 thì cái tên này mới trở nên thông dụng ở phương Tây; dù vậy cái tên này chưa bao giờ được tiếp nhận ở phương Đông. Từ sau cùng được dùng để chỉ rằng bí tích này hoặc là bí tích xức dầu sau cùng về thứ tự (sau các phép xức dầu Rửa Tội, Thêm Sức và Truyền Chức Thánh), hoặc là bí tích thường được thực hiện cho một bệnh nhân khi họ đang trong trạng thái gần chết () vào thời đó. Đến đầu thập niên 1970, tên gọi chính thức của bí tích này được đổi thành bí tích Xức Dầu Bệnh Nhân để phản ánh giáo huấn của Hội Thánh rằng bí tích này được ban cho những ai bệnh tật nguy kịch.