857000₫
tai ban ca xeng Nỗ lực tuyên truyền chống Pháp Luân Công cũng đã có mặt trong khắp hệ thống giáo dục Trung Quốc. Sau khi Giang Trạch Dân bắt đầu cấm Pháp Luân Công vào năm 1999, thì nữ Bộ trưởng Bộ Giáo dục Chen Zhili đã khởi động một chiến dịch chủ động nhằm thúc đẩy đường lối của Đảng về Pháp Luân Công trong tất cả các cấp giáo dục, bao gồm các trường đại học, cao đẳng, trung học, tiểu học và trường mẫu giáo. Những nỗ lực của Chen bao gồm một Cam kết tương tự thời Cách mạng Văn hoá ở các trường học ở Trung Quốc yêu cầu các giảng viên, nhân viên và sinh viên phải công khai tố cáo Pháp Luân Công. Giáo viên nào tuyên truyền ủng hộ Pháp luân công sẽ bị đuổi việc hoặc giam giữ; các sinh viên thì bị trục xuất khỏi trường học, hoặc gửi đến các trại cải tạo nhằm thay đổi suy nghĩ của họ. Chen cũng đã cố gắng truyền bá phong trào tuyên truyền chống Pháp Luân Công ở nước ngoài, sử dụng ngân quỹ giáo dục trong nước để viện trợ các tổ chức giáo dục nước ngoài, khuyến khích họ phản đối Pháp Luân Công.
tai ban ca xeng Nỗ lực tuyên truyền chống Pháp Luân Công cũng đã có mặt trong khắp hệ thống giáo dục Trung Quốc. Sau khi Giang Trạch Dân bắt đầu cấm Pháp Luân Công vào năm 1999, thì nữ Bộ trưởng Bộ Giáo dục Chen Zhili đã khởi động một chiến dịch chủ động nhằm thúc đẩy đường lối của Đảng về Pháp Luân Công trong tất cả các cấp giáo dục, bao gồm các trường đại học, cao đẳng, trung học, tiểu học và trường mẫu giáo. Những nỗ lực của Chen bao gồm một Cam kết tương tự thời Cách mạng Văn hoá ở các trường học ở Trung Quốc yêu cầu các giảng viên, nhân viên và sinh viên phải công khai tố cáo Pháp Luân Công. Giáo viên nào tuyên truyền ủng hộ Pháp luân công sẽ bị đuổi việc hoặc giam giữ; các sinh viên thì bị trục xuất khỏi trường học, hoặc gửi đến các trại cải tạo nhằm thay đổi suy nghĩ của họ. Chen cũng đã cố gắng truyền bá phong trào tuyên truyền chống Pháp Luân Công ở nước ngoài, sử dụng ngân quỹ giáo dục trong nước để viện trợ các tổ chức giáo dục nước ngoài, khuyến khích họ phản đối Pháp Luân Công.
Xét về ý nghĩa học thuyết, Pháp Luân Công hướng tới sự không có hình thức, rất ít hoặc không có tổ chức hữu hình hay chính quy. Các học viên Pháp Luân Công không được thu tiền hoặc tính phí, chữa bệnh, hoặc giảng dạy hoặc diễn dịch các lời giáo huấn cho người khác. Không có người quản lý hay nhân viên, không có hệ thống hội viên, và không có nhà thờ hoặc nơi thờ tự. Vì không có các nghi lễ kết nạp thành viên hay nhập môn, những người tập Pháp Luân Công có thể là bất kỳ ai tự nhận định mình như vậy. Các học viên tự do tham gia tập luyện và tuân thủ theo các bài giảng nhiều hay ít tùy thuộc vào bản thân họ, và những người tập cũng không chỉ dẫn người khác tin vào điều gì hay cư xử như thế nào.